Thầy Chu Minh Hạnh - Đào tạo Marketing online thực chiến
Tôi muốn nói với bạn rằng, tôi đạt được mọi thành tựu mà người khác ca ngợi là thành công này, chỉ vì sự “cố chấp”
Cố chấp có nhiều nghĩa, cái nghĩa mà tôi nhắc đến là không có tư tưởng bỏ cuộc. Đương nhiên, đi tiếp chúng ta cần sự cải tiến, và không phải đi tiếp lúc nào cũng “Đúng” cũng “Tốt”. Nhưng tôi hay nói với chính mình như này: “Ta chả còn gì để mất, cùng lắm là…..làm lại từ đầu…..sợ gì” Và thế là tôi đi tiếp.
Nếu bạn đọc được phần giới thiệu này, thì đó là ngày 26/8/2024. Thời điểm mà tôi đang làm lại 1 web học mới, thời điểm mà tôi đang 30 tuổi và đã có đủ mọi thứ. Vợ, 2 đứa con nhỏ, biệt thự, 2 chiếc xe ô tô, bạn bè, sự nghiệp. Nói chung là: tiền, tài, danh, vọng, hạnh phúc và bình an. Tôi đã đủ cả. Và tôi sinh năm 1993 ở Hải Dương.
Thật khó thuyết phục bạn, hay……tiêm cho bạn 1 ít động lực để cố gắng vượt khó. Nhưng đúng là thế. Tôi bắt đầu sự nghiệp bằng sự cố chấp của mình. Tôi bắt đầu bằng con số 0. Không con nhà giàu, Không bạn bè giúp đỡ, Không mối quan hệ và tiền khởi nghiệp, đến từ 1 năm 6 tháng đi Malaysia tích luỹ lại. Những điều “không đặc biệt đó” đến từ chính tính cách của tôi. Bạn đoán xem…..Đúng rồi, tôi là đứa hướng nội xuất sắc.
Vì hướng nội nên tôi mới nói tôi “cố chấp”
Tôi từng học 7 người thầy về FB nhưng không có kết quả. Tôi vẫn cố chấp
Tôi từng khởi nghiệp nhận được bài học thất bại. Tôi vấn cố chấp
Tôi từng trải qua 1 biến cố gia đình rất lớn, mẹ tôi chết não. Tôi vẫn cố chấp
Đó là 1 vài ví dụ thực tế nhất để bạn hiểu. Thành công đều bắt đầu từ cũng bài học thất bại. Nếu thành công không bắt đầu từ những bài học đó. Thì có phải chăng: Bạn sẽ không chân trọng kết quả của bạn. Cũng giống như 1 số người, kiếm được rất nhiều tiền nhưng lại mất tất cả vì không chân trọng gìn giữ.
Tôi đi dạy từ lúc 24 tuổi, lúc người ta gọi tôi là trẻ trâu ấy
Nhưng…trước đó
Tôi đã mò cua, bắt ốc, bắt rắn từ lúc 12 tuổi
Tôi đã làm hương, lăn hương kiếm tiền chơi nét từ năm 14 tuổi
Tôi đã học sửa chữa điện thoại, tự trả toàn bộ học phí cấp 3 của mình từ năm 15 – 16 tuổi
Tôi đã quản lý cửa hàng điện thoại, cho thầy giáo chủ nhiệm của mình năm 18 tuổi
Tôi đã tự khởi nghiệp về mảng phụ kiện độ xe máy lúc 20 tuổi.
Đấy…..
Bạn hiểu đơn giản là “những sự kiện khó khăn phải diễn ra” cho cuộc đời của tôi. Nếu không có những khó khăn đó, sao tôi trở thành 1 thỏi vàng sáng chói được.
Bạn ơi, khó khăn là cái “thứ quý giá nhất” cuộc đời người khởi nghiệp, người kinh doanh. Bởi người tầm thường, nhìn thấy khó khăn là quay xe và đổ lỗi, than vãn rồi. Chỉ có người “cố chấp”, mới coi khó khăn là vô thường, là đương nhiên, là cơn bão để mình đạp lên và trưởng thành.
Nếu như bạn cũng cố chấp, nếu bạn nhận thấy mình là kẻ tầm thường hoặc sống 1 cuộc sống tầm thường khá lâu rồi, nhưng những điều trên làm bạn tỉnh ngộ, thì hãy gặp tôi.
Nhớ là: “Ta chả còn gì để mất, cùng lắm là…..làm lại từ đầu…..sợ gì”